Trong những vụ việc hành hung, đánh nhau hoặc tài sản của một người khiến người bị thương tích thân thể có thể được bổi thường những khoản tiền nào? Bài viết dưới đây sẽ làm rõ vấn đề này.

1. Căn cứ phát sinh trách nhiệm bồi thường thiệt hại

Theo quy định tại khoản 1 Điều 584 Bộ luật Dân sự 2015 được hướng dẫn tại khoản 1 Điều 2 Nghị quyết  02/2022/NQ-HĐTP thì điều kiện để phát sinh việc bồi thường thiệt hại khi sức khỏe bị xâm phạm là:

- Có hành vi xâm phạm sức khỏe của người khác (ở đây là người được bồi thường).

Thường gặp có thể là hành vi đánh đập, hành hung hoặc sử dụng hung khí gây thương tích.

- Có thiệt hại xảy ra là thiệt hại về vật chất, thiệt hại về tinh thần.

- Có mối quan hệ nhân quả giữa thiệt hại xảy ra và hành vi xâm phạm. Thiệt hại xảy ra phải là kết quả tất yếu của hành vi xâm phạm và ngược lại hành vi xâm phạm là nguyên nhân gây ra thiệt hại.

Điều này có nghĩa những thiệt hại không phải do hành vi xâm phạm sức khỏe gây ra thì sẽ không được bồi thường. Chẳng hạn như A dùng dao chém vào tay trái B khiến cẳng tay trái B bị rách nhưng sau đó vài ngày B bị té xe dẫn đến chấn thương sọ não thì thiệt hại do việc bị chấn thương sọ não của B không phải do hành vi của A gây nên.

*Chú ý: Người gây thiệt hại sê không phải bồi thường thiệt hại trong trường hợp thiệt hại phát sinh là do sự kiện bất khả kháng hoặc hoàn toàn do lỗi của bên bị thiệt hại, trừ trường hợp có thỏa thuận khác hoặc luật có quy định khác.

2. Các thiệt hại được bồi thường

(i) Chi phí hợp lý cho việc cứu chữa, bồi dưỡng, phục hồi sức khỏe và chức năng bị mất, bị giảm sút của người bị thiệt hại. Bao gồm:

- Chi phí khám bệnh, chữa bệnh theo quy định của pháp luật về khám bệnh, chữa bệnh cho người bị thiệt hại; thuê phương tiện đưa người bị thiệt hại đến cơ sở khám chữa bệnh và trở về nơi ở.

- Chi phí bồi dưỡng sức khỏe cho người bị thiệt hại được xác định là 01 ngày lương tối thiểu vùng tại cơ sở khám bệnh, chữa bệnh cho 01 ngày khám bệnh, chữa bệnh theo số ngày trong hồ sơ bệnh án.

- Chi phí phục hồi sức khỏe và chức năng bị mất, bị giảm sút là các chi phí cho việc phục hồi, hỗ trợ, thay thế một phần chức năng của cơ thể bị mất hoặc bị giảm sút của người bị thiệt hại.

(ii) Thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút của người bị thiệt hại.

Mức thu nhập thực tế được xác định như sau:

- Trường hợp người bị thiệt hại có thu nhập ổn định từ tiền lương, tiền công thì được xác định theo mức tiền lương, tiền công của người bị thiệt hại trong khoảng thời gian tiền lương, tiền công bị mất hoặc bị giảm sút.

Việc xác định này thường được dựa trên bảng lương hoặc hợp đồng lao động của người bị thiệt hại.

- Trường hợp người bị thiệt hại có thu nhập không ổn định từ tiền lương, tiền công được xác định căn cứ vào mức tiền lương, tiền công trung bình của 03 tháng liền kề trước thời điểm thiệt hại xảy ra.

Trường hợp không xác định được 03 tháng lương liền kề trước thời điểm thiệt hại xảy ra thì căn cứ vào thu nhập trung bình của lao động cùng loại tại địa phương trong khoảng thời gian thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút. Nếu không xác định được thu nhập trung bình của lao động cùng loại tại địa phương thì thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút được bồi thường là 01 ngày lương tối thiểu vùng tại nơi người bị thiệt hại cư trú cho 01 ngày bị thiệt hại.

Ngày lương tối thiểu vùng được xác định là 01 tháng lương tối thiểu vùng do Nhà nước quy định chia cho 26 ngày.

- Ngoài ra khoảng thời gian thu nhập bị mất hoặc bị giảm sút thường được xác định là thời gian người bị thiệt hại phải điều trị thương tích cho đến khi có đủ điều kiện về sức khoẻ để đi làm lại.

(iii) Thiệt hại khác do luật quy định. Mà ở đây là chi phí hợp lý và phần thu nhập thực tế bị mất của người chăm sóc người bị thiệt hại, được xác định như sau:

- Chi phí hợp lý cho người chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị bao gồm: tiền tàu, xe đi lại, tiền thuê nhà trọ theo giá trung bình ở địa phương nơi người bị thiệt hại điều trị (nếu có).

- Thu nhập thực tế bị mất của người chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị được xác định tương tự như mục (ii).

- Trường hợp người bị thiệt hại mất khả năng lao động và phải có người thường xuyên chăm sóc thì chi phí hợp lý cho việc chăm sóc người bị thiệt hại được xác định là 01 ngày lương tối thiểu vùng tại nơi người bị thiệt hại cư trú cho 01 ngày chăm sóc người bị thiệt hại.

(iv) Một khoản tiền để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người bị thiệt hại phải gánh chịu.

Mức bồi thường bù đắp tổn thất về tinh thần do các bên thỏa thuận; nếu không thỏa thuận được thì mức tối đa cho một người có sức khỏe bị xâm phạm không quá năm mươi lần mức lương cơ sở do Nhà nước quy định.